Đây là số của quý mình mới tăm được hôm nay này.
Cái bộ cán bông và se tơ này mình đã có 1 bộ để chưng trong Troh Bư rồi nhưng ...nhìn nó xinh xẻo quá nên không nỡ để nó rời Dak lak chạy ra tỉnh ngoài . Hihi
Chóe thì cũng thế, mình có 5 cái rồi nhưng không mua thì tiếc. Dạo này dân Hà Nội, Sài Gòn lên lùng mua ghê lắm, mới hôm qua mình trượt mất 1 cái chóe cổ ...giờ có khi nó đã có mặt ở Sài Gòn rồi cũng nên. Hai cái chóe này nhìn còn mới thế chứ tuổi nó chắc chắn là hơn cả tuổi của mình. Nó là loại chóe thông dụng nhất của người đồng bào trong những ngày lễ hội nên giá cũng đang còn rẻ.
Còn cái trống cổ này mới quý này, nó được làm bằng da trâu rừng ý. Nghe người Ê đê bản xứ nó có một mặt buồn một mặt vui để báo tin khi nhà có chuyện vui buồn? Ngày xưa chỉ có những gia đình có máu mặt trong buôn mới được làm trống. Đơn giản là...mỗi lần gõ nó lên thì dù chuyện vui hay buồn nhà chủ cũng đều phải thịt heo, làm trâu, bò để đãi cả làng. Hihi
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét